Có nhiều sự thay đổi từ bài viết cuối cùng và thứ dễ thấy nhất là tui viết ít đi nhiều so với hồi trước. Và tui thấy chuyện đó không ổn, thế nên tui cần phải làm một cái gì đó. Bài viết này là một kiểu như thế. Sau 2-3 năm đại dịch, có quá nhiều thứ thay đổi, bản thân đại dịch cũng là một trong các sự kiện ảnh hưởng lớn đến rất nhiều người. Trong 3 năm đó, có 2 sự kiện lớn trong cuộc đời tui.

  • Có con gái, hehe 🐯👨‍👩‍👧🧑‍🍼
  • Chuyển sang một công ti mới sau 4 năm làm việc 🦩🌱, tụi tui làm game hehe

Có quá nhiều điều, nhiều cảm xúc khi có con mà khó có thể diễn tả thành lời được. Nhưng tui chỉ có thể nói, có con là một trong những điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời này. Ai đó có thể thấy mệt, vất vả hoặc gì gì đó, nhưng với tui, có con gái, đã thay đổi mọi suy nghĩ, cảm xúc, độ ưu tiên trong cuộc sống, thái độ với xã hội, bản thân … Không dễ để diễn tả việc đó, nhưng sự kiện này thực sự thay đổi cả cuộc đời tui sau này.

Với sự thay đổi thứ 2, tui chuyển việc. Từ một công ti nhỏ với dưới 30 người, sản phẩm nhỏ, ngách, team nhỏ, ít quy trình sang một công ti khác, to hơn, nhiều sản phẩm hơn, qui trình thủ tục nhiều hơn, đi nhanh hơn, nhiều việc hơn và làm với nhiều team-member hơn.

Chính sự thay đổi đó một phần khiến cho việc viết lách trở nên ít dần đi, nó có thể gói gọn trong mấy lí do:

  • Mọi thứ phải đi nhanh hơn, nên nhiều lúc phải get-thing-done, mà không thể trải nghiệm, nghiên cứu nhiều, mà tui trước giờ thì không thích viết những gì mình không tường tận.
  • Do làm với nhiều người hơn, nên phải bỏ thời gian cho những thứ khác như giao tiếp, làm việc nhóm, họp hành hơn
  • Tốc độ thay đổi là rất lớn, nên đôi khi phải đánh đổi rằng việc tìm hiểu kĩ sẽ không đem lại nhiều lợi ích

Khác với hồi xưa làm công ti nhỏ, tui có thể dành vài ba ngày chỉ để đọc, kiểm nghiệm và lại đọc, cũng kiểu như là ngồi chơi, đọc docs suốt một tuần.

Nói chung mỗi môi trường có ưu/nhược điểm khác nhau. Làm công ti bé thì có nhiều thời gian như vậy, nhưng sản phẩm ko đủ lớn, bài toán không đủ khó để đem những nghiên cứu trải nghiệm đó vào áp dụng. Ngược lại, làm công ti lớn lớn xíu, thì bài toán phức tạp hơn, nhiều thử thách hơn, nhưng phải đi nhanh hơn, phải tập trung công việc nhiều hơn phải chấp nhận đôi khi có nhiều thứ không tốt, không vừa ý mình.

Chính vì vậy, bản thân tui phải tự tìm cách thay đổi, tất nhiên không dễ dàng gì, nhưng phải bắt đầu thôi. Lâu ngày không viết, thực sự cảm thấy viết không còn dễ dàng như ngày trước (giờ thì tui hiểu tại sao có nhiều người dù giỏi nhưng họ không thể viết được nữa).

Một trong những điều tui nhận ra khi không viết nữa đó là mọi kiến thức nó tựa như không thật sự là thuộc về mình, tui có thể giải quyết một bài toán, nhưng chỉ vài tháng sau là quên hoặc không đủ tường tận để hiểu về sự đánh đổi khi giải quyết vấn đề, nói chung cảm giác bản thân mình như một cái máy, giải quyết bài toán bằng công cụ, học cách sử dụng thay vì suy nghĩ về cách giải quyết vấn đề. Tất nhiên tui không thích như vậy, nên tui cần tự mình giải quyết nó. Giữ cho mình một nguyên tắc nào đó là sự khởi đầu, cũng coi như đó là một điều tốt như cách mình tốt lên như một tấm gương cho con gái sau này, hehe. Vậy nhé